Chồi bàng du xuân!

Thứ ba - 11/02/2020 03:51
Ban biên tập website Trường THCS Hoàng Xuân Hãn giới thiệu bạn đọc tản văn "Chồi bàng du xuân!" của em Đặng Phương Anh - 6A
      Mùa Xuân đã xuất hiện diện kiến muôn loài, rồi từ đằng đông, bỗng ánh sắc hồng phơn phớt tỏa rạng. Ông mặt trời ló ra khỏi đám mây, hé mắt từ từ nhô lên cao như quả bóng màu cam sẫm chiếu những tia nắng dịu dàng đánh thức muôn loài.  Những tia nắng ấm áp đã rải vàng trên những nẻo đường quê, những ngày đông lạnh, màu trời đùng đục, im ắng,  giờ đã không còn nữa thay vào đó là không gian náo nhiệt vui tươi trong Tết của mùa xuân. Sự ồn ào, nhộn nhịp trong những ngày mùa xuân dường như đã làm náo động những ngày bình thường yên tĩnh . Cơn gió xuân đùa nghịch luồn  qua từng kẽ lá, trườn trên những ngọn cỏ, nhẹ nhàng thoảng qua hòa quyện với hương hoa trong nắng. Những ngày đầu xuân ấy, thật đẹp!
      Tôi là chồi bàng non mới nhú.  Khi được mở mắt chào đón ánh sáng là khi mùa xuân đến diện kiến muôn loài. Quang cảnh xung quanh thật kì diêu, tôi đắm chìm dần trong  giàn nhạc giao hưởng của những chú chim đầy nhiệt huyết. Từ trên cao, tôi có thể ngắm nhìn cả thị trấn, cả khu rừng, cả làng quê, cả con sông quê tôi, và dĩ nhiên là ngôi trường mà tôi đang ở đấy. Tôi hơn các bạn chồi non khác là tôi nhú lên ở trên ngọn cây bàng cao nhất trường. Tôi đưa mắt ngắm nhìn khu rừng, mấy chú hươu sao đang quanh quẩn ven bìa rừng, trên vành tai của những chị nấm óng ánh lay động những hạt sương ngày sớm. Dưới những dãy cây lớn trong rừng, từng lớp cỏ dày đặc mà xanh mướt đang chen chúc dưới ánh nắng rực rỡ. Những cây leo cứ thế mà quấn vào thân chủ, đôi lúc chúng rậm rạp quá làm cho người ta chả ai phân biệt được đâu là cành chính đâu là cành phụ. Trên bầu trời xanh biếc, với những đám mây nhiều hình thù kì lạ, đàn én nhỏ bay lượn vui đùa trong sáng xuân. Trên các cành cây cứng cáp, vươn xa đến tận cây khác, những chú sóc nhanh đang thảnh thơi thưởng thức những trái hạt dẻ mà chúng vừa thu hoạch được. Bức tranh sóng động trong khu rừng dần được hoàn thiện.
      Vẻ đẹp của vùng quê  thân thuộc khi xuân đến nó khiến tôi bị mê hoặc không kém. Những đồng lúa xanh bát ngát trải dài vô tận thẳng cánh cò bay . Điểm trên nền xanh mướt màu mạ non là hình ảnh các bác nông dân lam lũ, vất vả, thoăn thoắt đưa mạ dắm xuống bòn non. Những chú trâu vất vả kéo cày dưới những thửa ruộng. Trên bờ đê, đám trẻ con đang thi nhau thả diều, ở một góc sân bóng, tụi con gái nhỏ nhẹ chơi ô ăn quan, nhảy dây, một vài đứa nhóc lại rủ nhau chơi bắn bi, đuổi bắt, chạy nhảy, mồ hôi nhễ nhại. Nơi hàng ghế đá ven đường làng các bà, các cô ngồi bàn tán, nói chuyện xôn xao. Các bà mẹ tất bật sửa soạn nhà cửa mua sắm đủ thứ bạnh kẹo chuẩn bị đón tết. Làng quê yên tĩnh giờ đây cũng ồn ào không khác gì ngoài phố xá.
      Trong một khu vườn, những cây cam đơm hoa trắng xóa, thả vào không trung một mùi hương thơm đến lạ kì. Mấy chị hoa hồng kiêu sa lộng lẫy phía cuối vườn cũng khong chịu thua, chị hoa hồng vươn vai ra vẻ hoa hậu của khu vườn. Mấy em hoa dại chẳng dám lên mặt, sợ chị hồng nhung một phép. Ở một mép vườn, các bác cà phê xếp một hàng thảng tắp như đội ngũ trong quân đội. Tôi cứ dán mắt vào khung cảnh xung quanh mãi, chả có gì có thể đẹp bằng cảnh làng quê mình. Đâu đó, gió xuân mơn man, lay đùa từng hàng cây khóm lá.
      Chao ôi! Van vật như đang chen nhau vươn mình đua sắc. Tất cả tràn  đầy nhựa sống tinh khôi. Tôi thật may mắn  là một chồi bàng được mẹ ấp ử và đau đớt rạch từng vỏ thân cây cứng, thô ráp để tôi được diện kiến trong tiết trời tuyệt diệu đến nhường này. Gió đủ khẽ để những cánh hoa bướm muôn sắc màu đung đưa, nắng đủ ấm để cỏ cây vươn mình đâm chồi ảy lôc, đất trời đủ se se cùng mưa xuân lất phất để muôn người khoác lên mình những bộ cánh lộng lẫy cầm tay người thân rong ruổi trên những con đường có hương thơm hoa cỏ..
      Xa xa, ở trên con sông quê, nước trong suốt hiền hòa chảy quanh năm, người người nô nức kéo nhau xem hội đua thuyền.  Tiếng vỗ tay! Tiếng sóng võ lớn mạn thuyền! Tiếng hò zô của các tay đua! vang rộn cả khúc sông. Thuyền số 1 đang dần về đích, chưa kịp mừng thì thuyền số 5 tăng tốc độ và dẫn về đầu tiên, thuyền số một bại trận trong cay cú. Mọi người xem hội thi nhau ra về khi trận đua vừa kết thúc, mặt nước sông đang dồn dập bỗng gợn nhẹ và dịu hẳn.  Những chị nắng nhảy nhót, đùa nghịch trên mặt nước lóng lánh…
      Được đắm chìm trong thế giới muôn loài, tôi như trưởng thành lên mỗi ngày.  Thế giới quanh ta thật kì thú và còn nhiều điều chưa được khám phá.  

Tác giả bài viết: Đặng Phương Anh - 6A

Tổng số điểm của bài viết là: 8 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 4 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Gửi phản hồi
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập155
  • Hôm nay2,917
  • Tháng hiện tại393,404
  • Tổng lượt truy cập28,918,778
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây