Đại hội Chi bộ nhiệm kỳ 2024 - 2027

Đại hội Chi bộ nhiệm kỳ 2024 - 2027

Chiều thứ Bảy, ngày 02 tháng 11 năm 2024, Chi bộ trường THCS Hoàng Xuân Hãn tổ chức Đại hội chi bộ nhiệm kì 2024 – 2027 với tinh thần dân chủ, trách nhiệm, trí tuệ, kỉ cương và đoàn kết.

Xem tiếp...

Cuộc phiêu lưu của Mưa nhỏ

Thứ tư - 31/07/2019 23:00
Ở chương trình THCS, kiểu bài tự sự chiếm dung lượng khá lớn trong các tiết Tập làm văn của cả lớp 6, lớp 8, lớp 9.
 Và với kiểu bài này, khi người giáo viên có định hướng tốt trong việc rèn kĩ năng, ra đề và chấm chữa linh hoạt thì sẽ phát huy được trí tưởng tượng, sáng tạo của các em, đồng thời đạt được những kết quả tích cực, góp phần giúp các em phát triển tư duy cũng như kĩ năng tạo lập văn bản. Trong kiểu bài này, ở lớp 6 có rèn cho các em kĩ năng kể chuyện tưởng tưởng tượng. Sau đây, tôi xin giới thiệu với quý thầy cô và các em một số bài Tập làm văn của các em.
                          (Trích lời giới thiệu của cô giáo Nguyễn Thị Tú Oanh)
 
ĐỀ 1Tháng Ba về, những hạt mưa xuân lất phất cũng theo về! Quê hương em bừng lên sức sống mới. Hãy tưởng tượng rồi kể lại chuyến phiêu lưu cuả hạt mưa trên quê hương em.
 
                           CUỘC PHIÊU LƯU CỦA MƯA NHỎ
 
      Ở tít trên cao những đám mây kia, có rất nhiều vương quốc khác nhau, mà mỗi vương quốc đều mang một vẻ đẹp riêng. Vương quốc Nắng là chỗ ở của  những tia nắng. Mùa xuân, nắng ấm áp đánh thức chồi non say ngủ, còn đến hè lại rực rỡ phủ trên cành phượng đỏ, báo hiệu một kì nghì sắp tới cho đám học trò. Và khi mùa thu đến, nắng nhuộm vàng cho lá cho hoa, rồi đông sang, những tia nắng hiếm hoi lại làm ấm lại hơi đông giá lạnh. Còn vương quốc Mây thì lại là nơi sinh sống của bao nhiêu áng mây rực rỡ nào trắng, nào hồng, nào xanh…Mây bồng bềnh trôi khắp bầu trời, mang đến cho vũ trụ bao điều kì diệu. Vậy nhưng kì lạ nhất có lẽ là vương quốc Mưa.
      Ở vương quốc Mưa, mỗi ngày có hàng triệu triệu hạt mưa sinh ra. Điều đặc biệt là tất cả các hạt mưa đều phải tham gia khóa huấn luyện của vương quốc, đó là theo chân những đám mây kia, tự phiêu lưu, tìm tòi những điều mới mẻ. Ai có thể vượt qua thử thách này sẽ nhận được tấm huy chương “Dũng cảm”. T Mưa Nhỏ là con út trong gia đình có hàng nghìn chị em. Các chị của cô bé cũng đã nhiều lần tham gia khóa huấn luyện đó, và họ kể cho cô nghe rất nhiều, rất nhiều về bao điều kì thú của thế giới Mặt Đất. Những điều ấy khiến Mưa nhỏ háo hức vô cùng, cứ ước mong một ngày mình sẽ được thực hiện những cuộc phiêu lưu kì thú. Và ngày đó cuối cùng cũng đến.
      Sáng sớm tinh mơ, khi thần Mặt Trời hé những tia nắng đầu tiên, Mưa nhỏ được đưa lên một con tàu Mây màu xám. Đang lơ lửng giữa trời cao, cô bé thấy mình nặng dần, nặng dần..và lao nhanh xuống phía dưới. Cảm giác háo hức, phấn khởi lúc đầu dường như bị lấn át bởi sự sợ hãi khi phải tự khám phá thế giới mới một mình. Có thể Mưa nhỏ sẽ rơi xuống nền đất khô cứng kia, hay là rơi xuống một vũng lầy, một sa mạc cát.. Chỉ mới nghĩ thế thôi, mắt cô đã nhắm tịt lại. Sắp rồi, sắp chạm đến rồi,... và một, hai, ba…..toong! Mưa nhỏ mở mắt ra và thở phào nhẹ nhõm khi thấy mình vẫn còn nguyên vẹn. Vượt qua sự sợ hãi ban đầu, cô bé bắt đầu mở to đôi mắt tròn xoe ngắm nhìn thế giới xung quanh. Chao ôi, thật là đẹp! Nơi cô đáp xuống là một hồ nước rộng, xung quanh là những bông hoa màu hồng, màu trắng rực rỡ, những chiếc lá xanh mượt mà đang giơ tay vẫy vẫy…Hít một hơi thật sâu để lấy can đảm, Mưa nhỏ rụt rè hỏi chị hoa màu hồng:
      - Chị ơi, đây là đâu vậy?
      - Ồ, chào cô bé! Đây là một hồ sen em ạ! Còn chị là Sen Hồng, xung quanh là gia đình, họ hàng nhà chị cả. Em giới thiệu về mình xem nào!
      - Vâng! Em là Mưa Nhỏ ạ! Em vừa mới từ trên kia xuống.
      Mưa Nhỏ vừa nói vừa chỉ về phía bầu trời.
      - A, chị biết rồi. Em tham gia vào thử thách tim huy chương Dũng cảm đúng không?
      - Sao chị biết hay thế ạ?
      - Là vì trước đây không lâu, chị cũng đã được đón một hạt mưa như em.
      - Hay quá! Vậy có gì chị giúp em với nhá. Em vừa xuống, chẳng biết gì về nơi đây cả.
      - Sẵn sàng thôi, Mưa nhỏ ạ. Còn bây giờ, em cứ ở tạm trên cánh hoa của chị một lát cho đỡ mệt rồi hẵng đi tiếp nhé!
      Mưa nhỏ vội vàng nói lời cảm ơn. Thật may mắn quá! Được nằm trên cánh hoa mịn màng của chị  Sen Hồng, cô bé hình dung về những vùng đất xa lạ, những cảnh vật xa lạ mình sẽ đi qua..Chắc sẽ thú vị lắm đây! Chỉ tưởng tượng thôi, cô đã thấy lâng lâng…và thiếp đi lúc nào không biết.
Bỗng…..
      Sao lại thế này? Cánh hoa của chị Sen Hồng đang tách khỏi thân và rơi nhanh xuống hồ, Mưa nhỏ cũng lao nhanh xuống. Chết mất thôi, Mưa nhỏ chưa kịp nghĩ gì hơn thì đã thấy cánh hoa đáp nhẹ nhàng xuống dòng nước và đang được chị gió thổi xa dần xa dần theo mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Chao ôi, tuyệt đẹp!   Trong ánh bình minh, mặt nước lấp lánh như dát bạc. Xung quanh cô, mấy chú cá nhỏ đang bơi qua bơi lại, còn cánh hoa vẫn cứ dập dờn theo sóng trôi xa mãi. Một chàng Nhái Bén tinh nghịch nhảy lên bắt chị Chuồn chuồn. Hụt rồi! chàng ta tức tối nhảy tiếp, lại hụt. Thế nhưng cú nhảy của Bén lại khiến Mưa nhỏ rơi tõm xuống nước. Và chẳng còn lựa chọn nào khác cô bé lại hòa vào dòng chảy trong hồ, chảy mãi chảy mãi….Rồi trước mắt Mưa nhỏ là một dòng sông nhỏ, xa xa là đồng lúa mênh mông, tiếng chị gió rì rào rì rào…Và, lạ chưa. Trước mắt Mưa nhỏ xuất hiện một con thuyền đang băng băng lướt sóng, rồi tiếng đập nước bì bõm vang vọng cả mặt nước. Hấp! Mưa nhỏ bắn lên vai một cậu bé. A..a..a..Cho tôi xuống! Mưa nhỏ lại rơi tõm xuống mặt nước. Hú hồn! Sợ quá! Mưa nhỏ ôm ngực. Phải cẩn thận hơn mới được. Tự nhủ thế nhưng chỉ một lúc sau Mưa nhỏ lại tinh nghịch bám vào mái chèo đang đẩy nước của một con thuyền và thực hiện cú nhảy ngoạn mục. Phóc! Tõm! Phóc! Ha..ha..Vui quá! Mưa nhỏ cười khanh khách. Nắng dần lên, gay gắt hơn, không khí bắt đầu tỏa hơi nóng hầm hập….Sao thế này? Tôi đang nhỏ dần đi. Những hạt nước li ti trên thân cô bé đang dần bốc hơi. Không, tôi chưa muốn trở về đâu, tôi chưa làm được gì cả. Chẳng kịp nghĩ thêm, Mưa nhỏ bật mình lên thật cao và…bay vào một khu vườn cạnh sông. Thêm một cú nhảy thật ngoạn mục! Mưa nhỏ đáp xuống rễ của một cái cây và bị mất đi một ít nước vì những chiếc rễ hút vào. Mặc kệ những chiếc rễ của cỏ dại cứ níu kéo, Mưa nhỏ bơi đi và gặp được Mầm non. Mầm non chuẩn bị nhô lên khỏi mặt đất, cô bé bèn nhờ Mầm non chuyển lời tới bác Mặt Trời chiếu thêm nhiều ánh nắng để giúp cô ra khỏi mặt đất. Mầm non đồng ý chuyển lời, lát sau Mưa nhỏ đã thấy xung quanh thay đổi. Bác Mặt Trời tập trung thêm nhiều ánh nắng lên mặt đất chỗ cô bé đang đứng. Cô bé cắn răng chịu đựng sức nóng và dần bốc hơi bay lên trời cao, nơi cô được sinh ra. A…Mình lại đang bay!! Mưa nhỏ thầm thì rồi theo những dòng hơi nước bay lên cao, cao mãi…..Trên đường về vương quốc, Mưa nhỏ còn cố gắng nói vọng: “Mặt Đất ơi, đợi nhé, tôi sẽ trở lại, sẽ trở lại, sẽ trở lại....”


                             Nguyễn Thị Hằng Vy - 6B (Thứ hai tính từ bên phải)

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Hằng Vy - 6B

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Gửi phản hồi
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập399
  • Máy chủ tìm kiếm2
  • Khách viếng thăm397
  • Hôm nay42,079
  • Tháng hiện tại754,722
  • Tổng lượt truy cập39,225,869
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây