Tọa đàm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 và vinh danh Nhà giáo ưu tú

Tọa đàm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 và vinh danh Nhà giáo ưu tú

Hòa chung không khí tưng bừng, phấn khởi của ngành Giáo dục trong cả nước kỷ niệm 42 năm ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11/1982 – 20/11/2024), ngày 20/11/ 2024 trường THCS Hoàng Xuân Hãn tổ chức tọa đàm và vinh danh Nhà giáo ưu tú Đặng Thị Trâm.

Xem tiếp...

Truyện ngắn Chú chó trong sân đình

Thứ tư - 31/07/2019 06:29
Võ Minh Hiển từng xuất hiện trên website trường với bà thơ "Áo" khá ấn tượng. Đây là bài tập làm văn của em được cô giáo Nguyễn Minh Hồng gửi đến
Sau trận mưa to đêm qua, đám trẻ rủ nhau ra sân đình chơi. Thường vì ở đây không có những chỗ lồi lõm, dù mưa to cũng không đọng lại nước. Cho nên đám trẻ rất thoải mái chơi mà không sợ ngã ướt hết quần áo.
          Đang vui vẻ, bỗng vang lên: “gâu…gâu…óc…óc…óc…c”. Cái Hà đứng khựng lại, mắt nhìn xung quanh, rồi cất tiếng: “Tớ vừa nghe thấy tiếng gì đó, rất giống tiếng của chó con. Cái Tú mãi vui chơi, không để ý nói:
          - Tao không biết gì hết! Thôi, có lẽ Hà nghe nhầm đó. Chơi tiếp nào!
          Thằng Tuấn cũng khẳng định: “Đúng đó! Mãi chơi quá nên nghe lầm đó thôi!”
          Nhưng con Hà vẫn cứ khăng khăng, bảo:
          - Tớ đã nghe thấy rồi, tai tớ thính lắm! Lầm sao được
          “Óc…óc…óc…óc…gâu…gừ…” vẫn là tiếng lúc nãy. Vì lần này phát ra vừa dài vừa to hơn nên cả đám đứa nào cũng nghe được. Từ lùm cây gần cổng đó – Cái Nụ lấp bấp. Đám  trẻ chạy lại, vén lùm cây. Một cái bị to động đậy. Minh kêu lên: “Eo ôi! Đừng động vào đó! Thấy mà ghê!” và kéo cả nhóm ra ngoài góc sân bàn tán. Riêng Tú thì thầm hỏi Hà:
          - Có nên mở không… hở Hà?
          Con Hà nói giọng đầy dứt khoát: “Có chứ..! rồi lại nhìn xung quanh. Nó cảm thấy như thiếu ai…
          - Con Hồng! – Hà reo lên. Cả đám nháo nhác
          - Con Hồng làm gì vậy?
          Ồ không! Nó chả làm gì hết. Nó chỉ vắng mặt thôi! – Hà nói. Thằng Tuấn bảo: “Đáng lẽ giờ này nó đã phải ở đây rồi! không biết nhà con Hồng lại có việc gì nữa đây”
          Con Tú nãy giờ không để ý đến. Nó lôi tay con Hà ra và hỏi bực:
          - Có mở không?
          Hà không trả lời, chỉ theo cái Tú lại lùm cây, mở bị.
          Ôi!  Một con Cún!- Tú nói nhỏ với Hà
          Đây là con cún của Hồng mà!- Hà hét lên. Mấy đứa chạy lại. Chúng cũng không hiểu vì sao con cún cưng nhất của Hồng lại ở đây. Đang suy nghĩ, chợt Hồng từ ngoài cổng chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng, nó nói như không có hơi:
          - Con…con…cún của…tớ! Các cậu…có thấy…k..không?
          Thằng Tuấn chỉ vào con chó. Hồng sụt tịt ôm lấy cún con vào lòng "Chị xin lỗi em nhiều, cún Bông" – Hồng vừa nói vừa khóc. Mấy đứa đứng quanh chả hiểu gì, ngơ ngác nhìn nhau. Chỉ mỗi Hà tiến lại gần Hồng :
          - Sao vậy ? Hồng! Sao con Bông lại ở đây hả ?
            - Vì chị mình – Hồng bắt đầu kể :… Chị ghét con Bông, muốn vứt nó lâu rồi.
          Sáng nay, nhân cả nhà ngủ say. Chị Lan lén bỏ con Bông vào một cái bị và giả vờ tập chạy bộ vứt nó ở đây. Không thấy Bông đâu, mình hỏi chị, khóc mãi gặng mãi chị ấy mới nói ra. Mình chạy một mạch ra đây may mà các cậu đã đưa nó ra kẻo không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra.
          - Chị Lan vứt Bông ư?- Hà hỏi. Hồng gật đầu, Hà im lặng vẻ mặt và ánh mắt lộ rõ sự suy tư. Thất không khí hơi nặng nề. Tuấn chen vào:
          - Thế chúng bay có định chơi nữa không?
          Hồng cười: “có chứ! Đã chơi đâu…!”
          Thế là bắt đầu một cuộc vui mới. Chúng nó chơi mãi đến tận trưa giờ mới về nhà. Đứa nào đứa nấy ăn xong là ngủ say luôn. Chỉ riêng con Hà nó không ngủ được. Nó chỉ nghĩ về chuyện con cún. Nó không hiểu tại sao chị Lan lại làm vậy với con cún. Nó tức chị Lan nhng cũng cảm thấy chị Lan làm như vậy chưa phải ác. Nó thấy nhiều người còn ác hơn: họ sẵn sàng vứt những con mèo con, những chú cún chỉ mới lọt lòng. Con chó, con mèo… cũng là sinh vật mà. Tại sao lại nỡ nhẫn tâm như thế chứ! Cái Hà cũng chợt nhớ hồi sáng, ba nó xem truyền hình, thấy nhiều chú chó bị bỏ rơi khắp hè phố Hà Nội, trong lòng nó thấy thương lắm. Nó chỉ mong từ nay sẽ không còn một con vật nào bị bỏ rơi nữa.

Tác giả bài viết: Võ Minh Hiển - 7D

Tổng số điểm của bài viết là: 10 trong 2 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 2 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Gửi phản hồi
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập377
  • Máy chủ tìm kiếm4
  • Khách viếng thăm373
  • Hôm nay84,382
  • Tháng hiện tại1,513,443
  • Tổng lượt truy cập39,984,590
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây