Thầy bước vào lớp. Áo thầy lấm tấm những hạt mưa. Ôi! Ngoài trời đang mưa ư? Liệu có phải là...
Nhìn ra cửa sổ, thấy những làn mưa lất phất như sương. Định bụng, giờ ra chơi phải ra ngắm mưa bay mới được...
Dưới sân trường, hàng xoài ra hoa đầy cành, bung tỏa một mùi hương thơm ngát, nhẹ dịu. Đứng dưới hàng xoài, ta cảm thấy khoan khoái lạ thường. Hình như trong những làn hương phảng phất đã thoang thoảng vị chua chua thanh thanh của những quả xoài đang e ấp trong trong những nụ hoa bé tí... Có khi đó là chỉ là mùi vị tỏa ra từ lớp lớp lá xoài non chăng?
Khoảng chừng một tháng trước, giữa sân trường, những cây bàng còn khẳng khiu, trơ trụi lá. Vậy mà giờ đây trên những cành cây đã nảy lộc chi chít. Những lộc non biếc xanh như những đứa bé ngủ say bất chợt tỉnh giấc lúc nào không hay. Vừa đắm trong giấc ngủ no tròn, thoắt trở giấc, đã cất tiếng cười giòn tan....
Cây phượng vĩ đứng lặng lẽ góc sân, âu sầu. Trong tất cả các loại cây trên sân trường thì chỉ còn mình phượng chưa thay áo. Thân vẫn xù xì, cành thì trơ trụi, lúc lắc trên cao vẫn là mấy quả phượng khô như những lưỡi liềm cô bé cắt cỏ nào leo cây hái hoa bỏ quên từ mùa hè năm ngoái...
Chỉ có những đám cỏ là thanh thản. Suốt bốn mùa, cỏ vẫn chỉ ưa khoác lên mình một màu xanh. Những ngày xuân, cỏ âm thầm vươn lên, xanh mướt. Quen thuộc là thế, vậy mà bỗng nhiên, cỏ thức dậy trong mắt ta hương vị ngọt ngào...
Các cô cậu học trò đi rải rác thành từng nhóm. Ai ai cũng mặc quần áo mới. Họ kể chuyện đi sắm quần áo Tết, đi mua bánh kẹo, về quê nội quê ngoại, nhận tiền lì xì... Ai ai cũng hớn hở vui tươi. Chợt, các cô cậu nhìn nhau rồi vùng chạy thật nhanh. Hóa ra là lại một đợt mưa phùn. Mải mê chuyện trò các cô cậu không hay.
- Các cậu ơi chạy nhanh lên, ướt áo mới rồi kìa!
Trời ạ! Hóa ra là sợ bị ướt áo nên mới chạy nhanh thế. Hôm nay trường mình nhộn nhịp, mới mẻ quá !
Ôi, xuân đến trường !!!