Nỗi nhớ tháng Chín

Chủ nhật - 15/09/2019 03:04
Tháng Chín đón chào bằng một cơn mưa ào ạt, làm những cánh hoa cúc vàng mong manh đầu mùa ướt đẫm. Tiết trời năm nay đến là lạ. Tháng Chín về mà mưa dầm dề làm ai cũng ngỡ như là mùa đông đang tới.

      Nhưng với những người nặng tình với tháng Chín thì đây vẫn là cái tháng dịu dàng của mùa thu, gieo bao ước mơ và hy vọng. Lòng ta bỗng xốn xang, bâng khuâng... nhớ về một thời tuổi trẻ của những tháng Chín yêu thương đong đầy.
      Tháng Chín. Nhớ những đêm trăng trung thu cùng lũ trẻ trong xóm tập trung ở sân kho hợp tác. Tiếng trống thúc rộn ràng. Chúng tôi cầm trên tay nào đèn ông sao, đèn cá chép, đèn lồng giấy sặc sỡ đủ sắc màu rồi xếp hàng nối dài háo hức theo đội múa lân đến khắp các ngõ xóm dưới ánh trăng dát vàng sáng lung linh. Sau đó lại cùng nhau phá cỗ. Mâm cỗ đón trăng chỉ là những trái cây mẹ và bà để dành trong vườn cây cuối mùa rằm tháng 7 mang hương vị quê nhà : bưởi, thị, ổi, na, hồng…Dù chẳng phải mâm cao cỗ đầy mà sao lũ nhóc chúng tôi ngày đó lại vui sướng đến thế ?
      Tháng Chín, là những buổi chiều tà cùng lũ bạn đạp xe trên phố và giành nhau những quả hồng đầu mùa giòn tan, vỏ ươm ươm màu nắng thu. Bất giác, tôi mới hay rằng đã rất lâu rồi mình không còn lang thang thả hồn qua từng con đường, góc phố, thấy thèm biết nhường nào.Thèm tận hưởng cái cảm giác được đạp xe chầm chậm để làn gió heo may lùa qua làn áo chạy vào da thịt thấm chút khí trời, tẩm chút hương vị đầu tiên của mùa thu tràn về. Thật dễ chịu biết bao! 

                              Tháng Chín với những khoảnh khắc thật đẹp

      Tháng Chín nhẹ nhàng cũng gợi tôi nhớ những cảm giác náo nức khi khoác lên mình màu áo trắng tinh khôi trong buổi tựu trường. Và cái cảm giác đó bỗng chùng xuống khi nghe thấy tiếng thở dài của mẹ, tiếng cựa mình thức giấc của cha trong đêm thanh vắng khi vào năm học mới, phải sắm sửa quần áo, sách vở, đóng tiền học phí cho anh em chúng tôi. Rồi những tháng ngày lên phố trọ học, giữa những ngày mưa tháng 9, lại nhớ bà ngồi bên hiên nhà trông ra xa, thở dài mà xót xa cho những đám ruộng đang ngập trong nước… 
      Tháng Chín. Nhớ mỗi tối cùng anh rong ruổi khắp các con phố, hoa sữa thoang thoảng thơm. Nắm tay anh, bất chợt tôi thỏ thẻ: “Mùa thu thuộc về hoa sữa hay hoa sữa thuộc về mùa thu hả anh?”. Anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc tôi và mỉm cười không nói. Tôi chợt nhận ra: Thiên nhiên luôn ẩn giấu một lý do nào đó riêng giữ cho mình.Tựa lòng người đâu thể lúc nào cũng rạch ròi cảm xúc, nhất là trong tình yêu?. Để rồi giờ đây mỗi lúc đi về trên con phố khuya, lòng tôi lại rưng rưng khi nghe câu hát cũ: “Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm/ Có lẽ nào anh lại quên em/ Có lẽ nào anh lại quên em”…
      Tháng Chín, miền nhớ trong tôi in dấu từng khoảnh khắc thật đẹp, diệu kỳ! Giờ đây, khi một tháng Chín nữa lại về, tôi lại khắc khoải nuối tiếc những tháng ngày xa xưa. Ký ức nhắc nhở tôi rằng, thời gian sẽ không đợi chờ ai và nếu có thể hãy cố sống thật chậm lại để cảm nhận những âm thanh trong trẻo, từng thời khắc yêu thương, cho bản thân, gia đình, bạn bè thật ý nghĩa. Tháng Chín về cũng đánh thức nỗi lòng sâu kín của mỗi người những giấc mơ dịu ngọt, tinh khôi.

Tác giả bài viết: Đinh Thu Huế

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Gửi phản hồi
Thống kê truy cập
  • Đang truy cập269
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm268
  • Hôm nay26,268
  • Tháng hiện tại1,125,487
  • Tổng lượt truy cập28,425,961
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây