Mùa !
Nắng xuân bất chợt đượm nỗi buồn
Một chút hương hoa một chút hờn
Miên man chiều vắng niềm thương nhớ
Xuân đến xuân đi bỗng xôn xao.
Hạ về rực rỡ ngập sắc nắng
Bằng lăng nhuộm tím cả sân trường
Ngập ngừng trong tim một khoảng lặng
Hạ đón thu sang có vui chăng ?
Heo may nhẹ nhàng vờn qua gió
Dịu ngọt mong manh đong đầy giỏ
Nghe thấy lạnh se vẫn bỏ ngỏ
Thu còn lưu luyến, còn đắn đo.
Buốt giá qua môi mà khẽ khàng
Lá rụng khắp chốn bỗng lang thang
Ánh sáng cuối đường còn thấp thoáng
Vương ngọt ngào lên chốn nhân gian